Tuần 25 - Thơ về quê hương
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ...
Sẽ không lớn nổi thành người.
Đỗ Trung Quân
VẼ QUÊ HƯƠNG
Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm.
Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một màu xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ...
Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Mái ngói đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A! nắng lên rồi
Mặt trời đỏ chót
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh...
Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!
Định Hải
LŨY TRE
Mỗi sớm mai thức dậy
Luỹ tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao.
Những trưa đồng đầy nắng
Trâu nằm nhai bóng râm
Tre bần thần nhớ gió
Chợt về đầy tiếng chim.
Mặt trời xuống núi ngủ
Tre nâng vầng trăng lên
Sao, sao treo đầy cành
Suốt đêm dài thắp sáng.
Bỗng gà lên tiếng gáy
Xôn xao ngoài luỹ tre
Đêm chuyển dần về sáng
Mầm măng đợi nắng về.
Nguyễn Công Dương
VỀ LÀNG SEN QUÊ BÁC
Con về quê Bác - làng Sen
Ngỡ như gặp lại thân quen làng mình
Vẫn hàng tre, vẫn mái đình
Đỏ hoa râm bụt, thắm tình nước non
Đơn sơ mái lá hãy còn
Tuổi thơ Người chạy lon ton chỗ nào?
Xóm làng, đồng ruộng, bờ ao
Cúi hôn nắm đất nghẹn ngào nhớ thương
Bác ơi! Năm tháng dặm trường
Thiêng liêng hai tiếng quê hương nghẹn lòng
Trước khi từ giã cõi trần
Câu hò xứ Nghệ gọi thầm trong tim
Làng Sen chan chứa nỗi niềm
Yêu thương ôm cả mọi miền nhân gian.
Lê Thành Văn
BẢN EM
Bản em trên chóp núi
Sớm bồng bềnh trong mây
Sương rơi như mưa dội
Trưa mới thấy mặt trời
Cây pơ-mu đầu dốc
Im như người lính canh
Ngựa tuần tra biên giới
Dừng đỉnh đèo hý vang
Nhìn xuống sâu thung lũng
Nắng như rót mật vàng
Thác trắng tung dải lụa
Ngô xanh hai sườn non...
Nguyễn Thái Vận
Ở QUÊ
Cháu ở thành phố
Về quê Miền Đông
Cái gì cũng lạ
Sông gì mênh mông?
Lúa xanh ngút mắt
Bãi bờ tít xa
(cái sân vận động
So còn kém xa)
Chẳng có lầu cao
Tha hồ tâng bóng
Đêm bầu trời sao
Cháu ngồi cháu đếm
Thơm đồng xanh trái ngót
Ngày bên sóng gió
Reo hò trẻ bơi
Trên sông Vàm cỏ
Lục bình rong chơi
Về quê thật lạ
Quen rồi thật thân
Những tên hoa lá
Xếp hàng quanh sân
Ở quê cây trái
Bạn bè thích mê
Cháu mở Ipad
Khoe mình ở quê
Trần Hoàng Vy
HÀ NỘI
Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa
Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mua hoa
Tươi cười ra mặt trận
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao
Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn
Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp
Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay…
Trần Đăng Khoa
VỀ QUÊ NGOẠI
Em về quê ngoại nghỉ hè,
Gặp đầm sen nở mà mê hương trời.
Gặp bà tuổi đã tám mươi,
Quên quên nhớ nhớ những lời ngày xưa.
Gặp trăng gặp gió bất ngờ,
Ở trong phố chẳng bao giờ có đâu.
Bạn bè ríu rít tìm nhau
Qua con đường đất rực màu rơm phơi.
Bóng tre mát rợp vai người
Vầng trăng như lá thuyền trôi êm đềm.
Về thăm quê ngoại, lòng em
Yêu thêm cuộc sống, yêu thêm con người:
Em ăn hạt gạo lâu rồi
Hôm nay mới gặp những người làm ra.
Những người chân đất thật thà
Em thương như thể thương bà ngoại em.
Chử Văn Long
VỀ QUÊ
Theo ông, cháu được về quê
Đồng xanh tít tắp, mùa hè thênh thang
Về quê được tắm giếng làng
Bắc thang bẻ ổi chín vàng trên cây
Trời cao lồng lộng gió mây
Tre đu kẽo kẹt, nắng đầy sân phơi
Chó mèo cứ quẩn chân người
Vịt bầu từng nhóm thảnh thơi bơi thuyền
Vườn sau, gà bới giun lên
Lũ con chiêm chiếp theo liền đằng sau
Buổi trưa cháu mải đi câu
Chiều về mấy đứa tranh nhau thả diều.
Ở quê, ngày ngắn tí teo
Kì nghỉ một tháng trôi vèo như không.
Vũ Xuân Quân
GIÀN MƯỚP
Sau vườn nhà em
Xanh xanh giàn mướp
Trái tròn thẳng đuột
Trái uốn cong cong
Mẹ hái mướp ngon
Nấu canh với tép
Dọn ra bàn tròn
Cả nhà đoàn tụ
Dùng bữa vui ghê
Thanh Hiền.
BÉ XEM TRANH
Bé xem bức tranh
Mẹ mua ngoài tỉnh
Mắt bé long lanh
Chợt cười ngộ nghĩnh.
Đây là đồng lúa
Chín cong đuôi gà
Hôm nào mẹ gặt
Thơm vàng trời xa.
Đây đò cập bến
Trăng ngợp đôi bờ
Thuyền ai kéo lưới
Đằm trong tiếng hò.
Ồ, đây giống quá
Chiều hè hôm nao
Cò bay ngược gió
Trong veo trời cao.
Bé ngồi ngắm nghía
Bức tranh mẹ mua
Đúng rồi, ai đó
Vẽ về làng ta.
Kim Chuông
NGÔI NHÀ
Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm.
Em yêu tiếng chim
Đầu hồi lảnh lót
Mái vàng thơm phức
Rạ đầy sân phơi.
Em yêu ngôi nhà
Gỗ, tre mộc mạc
Như yêu đất nước
Bốn mùa chim ca.
Tô Hà.
EM YÊU NHÀ EM
Chẳng đâu bằng chính nhà em
Có đàn chim sẻ bên thềm líu lo
Có nàng gà mái hoa mơ
Cục ta cục tác khi vừa đẻ xong
Có bà chuối mật lưng ong
Có ông ngô bắp râu hồng như tơ
Có ao muống với cá cờ
Em là chị Tấm đợi chờ bống lên
Có đầm ngào ngạt hoa sen
Ếch con đi học, dế mèn ngâm thơ
Dù đi xa thật là xa
Chẳng đâu vui được như nhà của em.
Đoàn Thị Lam Luyến
VƯỜN CẢI
Gió lên vườn cải tốt tươi
Lá xanh như mảnh mây trời lao xao
Em đi múc nước dưới ao
Chiều chiều em tưới, em rào, em trông
Sớm nay bướm đến lượn vòng
Thì ra cải đã lên ngồng vàng tươi
Bé Giang trông thấy nhoẻn cười
Nhăn nhăn cái mũi hở mười cái răng…
Trần Đăng Khoa
VÀM CỎ ĐÔNG
Ở tận sông Hồng, em có biết
Quê hương anh cũng có dòng sông
Anh mãi gọi với lòng tha thiết :
Vàm Cỏ Đông ! Ơi Vàm Cỏ Đông !
Đây con sông xuôi dòng nước chảy
Bốn mùa soi từng mảnh mây trời
Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy
Bóng lồng trên sóng nước chơi vơi.
Đây con sông như dòng sữa mẹ
Nước về xanh ruộng lúa, vườn cây
Và ăm ắp như lòng người mẹ
Chở tình thương trang trải đêm ngày.
Hoài Vũ
VIỆT NAM THÂN YÊU
Việt Nam đất nước ta ơi!
Mênh mống biển lúa đâu trời đẹp hơn.
Cánh cố bay lả dập dờn,
Mây mở che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.
Ouê hương biết mấy thán yêu,
Bao nhiêu đời đã chịu nhiếu thươna đau.
Mặt người vất vả in sâu,
Gái trai cũng một áo nàu nhuộm bùn.
Đất nghèo nuối những anh húng,
Chim trong máu chảy lại vùng đứng lên.
Đạp quân thủ xuống đát đen,
Súng gươm vứt bỏ lại hién như xưa.
Nguyễn Đinh Thi
CÁNH ĐỒNG QUÊ EM
Bé theo mẹ ra đồng
Vầng dương lên rực đỏ
Muôn vàn kim cương nhỏ
Lấp lánh ngọn cỏ hoa.
Nắng ban mai hiền hòa
Tung lụa tơ vàng óng
Trải lên muôn con sóng
Dập dờn đồng lúa xanh.
Đàn chiền chiện bay quanh
Hót tích ri tích rích
Lũ châu chấu tinh nghịch
Đu cỏ uống sương rơi.
CÁNH ĐỒNG LÚA VÀNG
Cánh đồng lúa chín
Vàng như thảm nhung
Theo gió nhẹ rung
Làn hương thơm mát.
Cánh đồng bát ngát
Nặng trĩu mùa vàng
Đàn trâu lững thững
Cõng lúa về làng.
Phạm Văn Đệ.
BỜ TRE ĐÓN KHÁCH
Bờ tre quanh hồ
Suốt ngày đón khách
Một đàn cò bạch
Hạ cánh reo mừng
Tre chợt tưng bừng
Nở đầy hoa trắng.
Đến chơi im lặng
Có bác bồ nông
Đứng nhìn mênh mông
Im như tượng đá.
Một chú bói cá
Đỗ xuống cành mềm
Chú vụt bay lên
Đậu vào chỗ cũ.
Ghé chơi đông đủ
Cả toán chim cu
Ca hát gật gù:
“Ồ, tre rất mát!”.
Khách còn chú ếch
Ì ộp vang lừng
Gọi sao tưng bừng
Lúc ngày vừa tắt.
Võ Quảng
***
Thân Thị Hoàng Oanh @ 05:41 12/04/2022
Số lượt xem: 826
- Tuần 26. Đọc bài văn về quê hương (07/04/22)
- Về khắp miền đất nước (07/04/22)
- Tuần 23 - Truyện về thiên nhiên (03/04/22)
- Văn bản thông tin (01/04/22)
- Tuần 25 (16/03/22)
TV 2. Đọc mở rộng tuần 25